Tô Mạn mỉm cười gật đầu, cũng không nói gì.
Đối với việc anh ba hờ của cô, đồng chí Tô Tam Trụ có thể được chọn vào, cô thật sự không để tâm cho lắm. Lúc đầu cô tận tâm chỉ bảo để bọn họ đi học kỹ thuật cho tốt. Nếu đã như vậy còn không học được, vậy chỉ có thể nói gỗ mục không thể khắc, bùn nhão không đắp thành tường.
Nhưng nếu như người khác cứ nhất định muốn giúp cô đắp đống bùn nhão này, vậy cô cũng không ngăn cản.
Đợi Tô Mạn tiến vào trong nhà, Tô Tam Trụ sáp lại gần với ánh mắt mong chờ. Anh ta vừa ở trong phòng, vẫn chưa nghe được cuộc đối thoại giữa Tô Mạn và đội trưởng Quách, nên lúc này vẫn băn khoăn chuyện tuyển công nhân này.
“Em gái, chuyện tuyển công nhân, em nói chúng ta có cơ hội không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây