Lúc này Lý xuân Hoa mới hừ một tiếng, đi vào phòng học lời thoại. Đội biểu diễn của các bà nhận được thông báo, vào thời điểm mùng một tháng năm phải đi vào nhà xưởng trong huyện tham gia biểu diễn. Bà cũng rất bận rộn.
Đợi Lý Xuân Hoa vào phòng, đại đội trưởng Quách mới có thời gian nói chuyện với Tô Mạn: “Tô Mạn, chuyện này cháu đừng quan tâm, lát nữa chú sẽ nói chuyện với bọn họ, nhưng chuyện ở xưởng gia dụng này…”
Ông nhìn Tô Mạn hổ hởi nhìn Tô Mạn, cũng là muốn kêu cô tiết lộ chân tướng, xem có thể cho trong đội thêm vài suất hay không?
Tô Mạn đương nhiên biết những suy nghĩ lệch lạc này của bọn họ, thậm chí những người tới đây trước đó, đại đội trưởng Quách chắc chắn cũng biết, chẳng qua không đi ngăn cản mà thôi, cũng là hy vọng phía bên Tô Mạn có thể có chút áp lực để giúp đỡ.
Loại chuyện này Tô Mạn đương nhiên cũng không ngại giúp một phen. Nói một câu thực tế chút thì đội sản xuất này chính là đại bản doanh của cô. Sau này cô sẽ rời khỏi nơi này, ra ngoài phát triển. Nơi này cũng sẽ là đường lui của cô. Cô chắc chắn phải kinh doanh nơi này cho tốt. Ai biết tương lai khi xảy ra rối loạn, có ảnh hưởng đến cô hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây