Cho nên Tô Mạn cũng rất khâm phục những lãnh đạo này, tuy rằng bọn họ cũng có lòng tư lợi cá nhân, có đôi khi cũng sẽ làm ra vài chuyện ích kỷ, nhưng về các vấn đề lớn mà nói, vẫn có thể nắm chắc được.
Cô cũng giúp đưa ra ý kiến một cách nghiêm túc: “Chuyện liên quan đến lương thực, hôm nay không phải trong cuộc họp đã đề nghị trồng rau sao. Cháu đoán các xã viên đề biết trồng các loại cây thu hoạch có sản lượng cao như đậu và khoai lang này. Chắc hẳn có thể giải quyết một phần vấn đề. Ngoài ra, cháu phát hiện ra rau cải trồng ở nông thôn chúng ta rất có giá trị ở thành phố. Hay là phía bên xưởng phục vụ tổng hợp tìm cách bán rau, sau này sẽ nói với các xã viên, tìm bọn họ thu mua rau, để trong lòng mọi người có chút hy vọng?”
“Cháu nói là bán rau sao?” Bí thư Trình lại bắt đầu hút thuốc, nghe được lời đề nghị mà Tô Mạn nói lại không bỏ xuống, đây đúng thực cũng được tính là một đường ra, cho dù không mang lại tác dụng lớn, nhưng vẫn tốt hơn là không có.
“Được, chuyện này cháu cũng hao tâm tổn trí rồi.”
Tô Mạn lại nói: “Lát nữa cháu sẽ chạy sẽ chạy tới huyện một chuyến để bàn chuyện này. Ngoài ra cháu còn định làm xưởng gia dụng, làm chút đồ dùng trong nhà, sau này trong huyện bàn không được, cháu sẽ tìm cách ở tỉnh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây