Tô Mạn cười gật đầu: “Được, chỉ đạo viên Thôi có ý chí mạnh mẽ như vậy thì tốt. Nhưng vì để sau này có sức nung gạch thì bây giờ vẫn phải ăn chút gì ngon chút. Anh đưa hộp cơm qua đây để tôi bỏ thịt mà anh nhờ tôi mang về.”
Muốn ngựa chạy, vẫn phải cho ngựa ăn cỏ.
Thôi Hướng Bắc: “…”
Một bát thịt đầy ắp, Thôi Hướng Bắc nhìn đến nỗi đôi mắt tròn xoe. Cô chủ nhiệm nhỏ này thật sự mang thịt về cho anh.
Thấy Tô Mạn cầm hộp cơm muốn đi, anh vội nói: “Chuyện đấy, hay là ăn cùng nhau nhé?” Nói xong thì gương mặt anh có chút ngại ngùng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây