Ông ta lo các công xã sẽ vì săn bắt mà mâu thuẫn với nhau. Công xã Bắc Hà đã làm rất tốt. Lúc trước bọn họ đã vạch ra rõ ràng giới hạn ở trên núi, không bao giờ vượt ranh giới. Vượt ranh giới sẽ bị bắt và bị đánh, vừa phí công sức lại còn bị phê bình.
Nghe thấy bí thư Lâm cứ một câu công xã Bắc Hà, lại một câu công xã Bắc Hà, bí thư của các công xã khác đều thấy ghen tị. Còn bí thư Trình cứ nhịn cười, cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh như không có gì.
Sau khi kết thúc cuộc họp, các công xã khác của huyện Nam Bình bắt đầu trở nên bận rộn. Công xã Bắc Hà có kinh nghiệm phong phú, cứ thế áp dụng kinh nghiệm của bọn họ là có thể bắt tay vào làm. Các xã viên của các công xã đó cuối cùng cũng nhận được tin tốt, vui mừng phấn khởi chia nhau đi săn. Ai tuổi tác thích hợp sẽ đi săn, còn ai không đáp ứng điều kiện thì đi làm đồng. Dù sao việc đồng cũng không nhiều, cứ từ từ làm.
Trái ngược với bọn họ, thú săn của công xã Bắc Hà đã không còn nhiều nữa. Cái này không thể nói cứ bắt là sẽ bắt được mãi, hơn nữa có rất nhiều loài thú bị săn đến nỗi sợ hãi bỏ chạy luôn rồi. May mà công xã Bắc Hà đã chiếm miếng hời đầu tiên nên cũng không lo gì. Ngoài ra, xưởng phục vụ tổng hợp cũng đã tìm công việc cho bọn họ. Chính vì vậy, sau khi các đồng chí nữ của đại đội được đào tạo tay nghề may quần áo, Tô Mạn đã bàn bạc vấn đề này với xưởng quần áo của huyện, hỏi xem bọn họ còn cần thêm nhiều công nhân làm việc không.
Nếu không cần, cô sẽ đến các xưởng quần áo ở tỉnh, bọn họ đã có cách để có thể bàn với người ta. Nhưng vì ưu tiên quan tâm xưởng quần áo ở huyện nên mới cố ý đến hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây