Mặc dù cô không cảm thấy ăn trộm thịt thú rừng thuộc về hành vi phạm pháp, nhưng ở thời đại này, đây quả thật không phải chuyện tốt.
Nhưng bảo cô đi ngăn cản chuyện này, cô cũng không làm được.
Bây giờ ăn ở nhà ăn không đủ no bụng, càng không cần nói đến có chất béo. Nếu không thì một cân thịt lần trước của cô cũng đâu thể khiến mọi người cảm kích.
Người ta không chịu được nữa, phải đi tìm ít thịt rừng để cải thiện sinh hoạt, nếu như cô ngăn cản, vậy cũng quá có lỗi với bà con thôn xóm, quan trọng là đắc tội với người ta, tốn công mà không thu được kết quả.
Thậm chí Tô Mạn còn nghĩ dứt khoát không quan tâm, dù sao cô cũng không phải cán bộ của đội sản xuất, không quản nổi nhiều chuyện như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây