Không đợi cô ta nghĩ ra, Tô Mạn đã nói: “Chủ nhiệm Cao, cô ở trong xưởng này nói chuyện, tốt xấu gì cũng có sức nặng. Chuyện có thành hay không, không phải đều là chuyện cô nói một câu hay sao?”
Chủ nhiệm Cao nghẹn một ngụm máu tươi ở cổ, sớm biết thế này trước đó đã không chém gió ở trước mặt người trẻ tuổi này rồi.
Cô ta nói: “Dù sao chuyện này cũng không thuộc về hội phụ nữ chúng tôi, tôi mở miệng sẽ không tiện.”
Tô Mạn nhìn cô ta với vẻ mặt không cho là đúng: “Chủ nhiệm Cao, sao lại không thuộc về hội phụ nữ các cô? Nếu như làm xong, đó cũng là một phần công lao của hội phụ nữ các cô mà.”
“Công lao gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây