“Phụ nữ bị chèn ép lâu như vậy, nhưng hội phụ nữ thành lập cũng mới mười năm, chỉ giống như một đứa trẻ. Chúng ta muốn trưởng thành thì phải động não nhiều hơn, phải nghĩ cách, chỉ cần có thể khiến cuộc sống của nữ đồng chí càng ngày càng tốt, thì cháu đều bằng lòng đi thử. Cũng có lão đồng chí nói, Tiểu Tô này, cô không sợ làm sai sao? Cháu đáp, chúng tôi không sợ làm sai, mà chỉ sợ không làm. Chúng ta đều là mò đá qua sông, phải mò đi từng bước một, chính là đi sai rồi, sẽ nhấn chìm một mình cháu, nhưng chỉ cần đi đúng một con đường, vậy đó cũng giúp được hàng nghìn đồng chí nữ.”
Chủ tịch Nhậm không ngờ, nữ đồng chí có tuổi tác không lớn ở trước mặt này, lại còn có suy nghĩ như vậy.
Đi sai một bước chỉ nhấn chìm một người, mà đi đúng một bước lại là giúp hàng vạn nghìn người.
Trong lòng bà ấy lập tức xúc động hẳn lên, giống như những chiến sĩ đã hy sinh trong thời gian chiến tranh năm đó, ngã xuống là một người, nhưng lại thành toàn cho vô số con cháu đời sau.
Làm công việc ở hội phụ nữ, giống như đi đánh giặc, đi khắc phục từng khó khăn một nối tiếp nhau, người đi ở phía trước dễ dàng phạm sai lầm, có những người không dám phạm sai lầm, cho nên mới làm từng bước dần từng bước, có vài người dám phạm lỗi sẽ xông lên trước mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây