Tô Nhị Trụ sợ nhất là ánh mắt này của cô ta, trông thấy ánh mắt này của cô ta, trong lòng sởn gai ốc, cũng cúi đầu làm việc theo.
Tô Tam Trụ nhìn thấy tình cảnh này của hai ông anh nhà mình, lập tức rùng mình một cái. Anh ta dịch đến bên người cha mình: “Cha, cha nhìn anh cả và anh hai đang trải qua cuộc sống gì thế này?”
Cha Tô đang ôm cháu gái Tiểu Mễ Lạp nhà mình, rướn cổ nhìn khắp nơi, hoàn toàn không để ý đến con trai mình.
“Cha, cha nhìn gì thế?” Tô Tam Trụ cũng nhón chân nhìn khắp nơi.
“Nhìn mẹ con chứ ai, mới sáng đã đi ra ngoài, chúng ta tới đây cũng chưa thấy người đâu, cũng không biết bây giờ bà ấy thế nào rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây