Sau khi kết thúc lớp học buổi sáng, các cán bộ vẫn chưa thể về, bởi vì buổi chiều còn phải báo cáo tình hình triển khai công tác hội phụ nữ của công xã mình. Mọi người lấy phiếu ăn nội bộ do hội phụ nữ ở đây phát để đi ăn ở nhà ăn của cơ quan huyện.
Đây là chuyện khiến mọi người vui nhất, đồ ăn ở nhà ăn của cơ quan huyện phải ngon hơn nhà ăn công xã rồi, lại còn có bánh ngô và canh chua nữa. Mọi người cắn một miếng bánh ngô, uống một ngụm canh chua, cả người liền bừng bừng sức sống.
Đến cả Tô Mạn lúc trước không thích ăn đồ ăn của thời này cũng hiếm hoi ăn được một bữa thơm ngon.
Xung quanh cô là một nhóm các cô gái đang ríu rít nói chuyện. Tô Mạn đã qua cái tuổi tán dóc với các cô gái rồi. Bởi vì trải nghiệm có phần khác biệt, năm mười mấy tuổi, cô cũng không được hoạt bát như thế này nên cô không thích nói chuyện với họ lắm, chỉ là thỉnh thoảng mới nói một câu để mọi người không đến nỗi cảm thấy cô lạnh nhạt với họ.
“Đồng chí Tô Mạn, chị lợi hại thật đấy, được chủ tịch Nhậm tuyên dương đích danh luôn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây