Trần Triều Sinh thấy cô bỗng nhiên xoay người lại dùng đôi mắt phượng mê người trừng anh, môi mím chặt, gần như thành một đường thẳng, anh không biết trong đầu cô lại nghĩ gì nữa.
“Trần Triều Sinh!” Minh Dung để cả người trầm xuống nước, hơi nước nóng bỏng lượn lờ, nhnwg người nào đó còn đưa mắt nhìn xuống dưới nước.
Minh Dung khó thở, đoạt khăn mặt trong tay anh ụp lên mặt anh: “Anh thiếu chút nữa lại lừa em, anh nói anh không vụng trộm với Mục Viện Viện, nhưng nếu sau này có người đẹp hơn em xinh hơn em thích anh thì sao? Anh sẽ không thấy em là gà vịt thịt cá người ta là gan rồng tủy phượng đấy chứ?”
Trần Triều Sinh không ngờ lời mình thuận miệng nói lại đào hố cho mình nhảy xuống, trong lúc nhất thời không biết nói gì để bổ cứu.
Minh Dung càng nghĩ lại càng cảm thấy đúng, Trần Triều Sinh lúc trước không phải thấy em gái xinh đẹp mới động lòng sao, nếu không phải em gái có người trong lòng còn có đứa nhỏ, anh không chừng đã điên cuồng theo đuổi không tha, có lẽ cũng như bây giờ quấn quít lấy đã em gái...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây