Cô nhất thời không nhịn được, hốc mắt đau xót, nước mắt dâng lên.
Trần Triều Sinh vốn mềm lòng, thấy cô bỗng nhiên rơi lệ, ý nghĩ lung tung lộn xộn gì trong đầu cũng lập tức bay biến hết, anh đi qua, đưa tay kéo cô vào trong lòng, cảm nhận được cả người cô đều run run, lại nhìn kỹ gương mặt nhỏ nhắn của cô, lúc này không có chút máu trắng bệch đến dọa người, anh không khỏi sa sầm mắt, ôm cô nhẹ nhàng đặt cô ngồi bên giường, lại lấy từ trong hành lý ra một hộp chocolate nhỏ, bóc một khối đút cho cô.
“Ăn tạm trước đi, anh cho người mang cơm đến...” Giọng anh có chút khàn trầm, rõ ràng lời quan tâm cô, nhưng cô lại càng không muốn nghe.
Cô hiện tại vô cùng khó chịu, không có khí lực đùa giỡn nữa, nhưng cũng không muốn để ý đến anh, dứt khoát nhắm mắt quay mặt qua chỗ khác, nhưng dần dần lại nghẹn ngào khóc thành tiếng, nước mắt ướt đẫm gối.
“Dung Dung...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây