.
Chưởng Châu khóc thở hổn hển bỗng dưng nghe thấy giọng nói của Phó Cánh Hành liền ngẩng đầu, nhịn xuống sự nghẹn ngào gọi anh: “Cánh Hành!”
Khuôn mặt cô đầy nước mắt lại gọi anh mềm mại như vậy, trong khoảng thời gian ngắn gọi Phó Cánh Hành đứt từng khúc ruột, chẳng thèm để ý gì hết tiến lên ôm chặt cô vào lòng.
Chưởng Châu lập tức ôm chặt eo anh, dán mặt vào ngực anh: “Cánh Hành, anh biết không…”
“Châu nhi.” Phó Cánh Hành hận không thể nhập cả người cô vào xương thịt mình, lúc này anh chỉ cho rằng cô có chuyện gì, ruột gan đều đau còn phải cố gắng không bộc lộ ra trước mặt cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây