.
Trần Triều Sinh tức đến mức muốn đưa tay bóp chết cô, nhưng cô vừa nói vừa nghẹn ngào, vết thương trên vai còn không ngừng chảy máu, cơn tức của anh như bị người ta hắt một chậu nước đá, lập tức lại dập tắt.
“Sao nào? Lại muốn ra tay với tôi? Vậy anh đánh đi, anh có bản lĩnh thì đánh chết tôi đi, dù sao cũng đâu phải lần đầu anh động tay với tôi!”
Nhiếp Minh Dung một chút cũng không chịu thua, đôi mắt phượng hơi xếch lên kia luôn mang theo một chút quật cường ngạo khí, mặc kệ trong lòng cô sợ hãi như thế nào, nhưng cô có chết cũng không chịu cúi đầu.
“Tôi động tay với em khi nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây