.
Mà hiện giờ, lẻ loi một mình, yêu cô mà lại như cơn gió thổi tới bỗng nhiên có mưa, bóng trăng nhộn nhạo dưới mặt nước lại như nằm trong bàn tay anh lúc muốn mang đi lại chẳng còn gì.
Anh đi vào cổng trường, đi qua con đường xi măng thẳng tắp, như ngựa quen đường cũ xuyên qua cửa sổ nhìn lớp học cũ của bọn họ.
Anh sờ vào dòng chữ anh vừa viết cách đây không lâu.
A Dung, thực xin lỗi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây