.
Anh giơ tay vuốt trán, vết thương cũ bị cô đập ở Hong Kong lại chảy máu, vừa rồi thắng xe quá đột ngột, tuy anh có thắt dây an toàn, nhưng trán cũng đụng vào kính chiếu hậu trong xe.
Anh nhìn đầu ngón tay dính máu đỏ thẫm, ngẩng đầu lên, trong mắt ánh ra khuôn mặt đầy nước mắt của Nhiếp Minh Dung, cô đứng trước mặt Cố Trường Cẩm, cách một khoảng xa, không có tiến lên.
Trần Triều Sinh cầm tay lái, trong đầu bỗng lóe lên ý niệm đáng sợ lại buồn cười, nếu giờ phút này anh tăng tốc xe chạy tới, Cố Trường Cẩm và Nhiếp Minh Dung đều chết hết, tất cả phiền não của anh sẽ tan thành mây khói.
Nhưng Nhiếp Minh Dung đã xoay người lên xe, anh thấy cô quay lại, chỉ cảm thấy ý niệm vừa rồi đột nhiên tan thành mây khói…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây