.
Giang Lộ Vân thê diễm cười, nhiều năm cao cao tại thượng như cô, ai thấy cô mà lại không cung kính gọi một tiếng chị Vân.
Nhưng trước mặt anh, cô lại nguyện ý hạ thấp sự cao ngạo của mình như vậy.
“Cánh Hành, cô ta có thể làm tình nhân của anh, em, em cũng có thể, em tình nguyện cả đời không thấy hào quang, chỉ cần lúc em buồn thương, anh ở bên cạnh ôm em một cái, vậy là đủ rồi...”
Phó Cánh Hành kéo cửa đi ra bên ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây