.
Trần Triều Sinh khẽ mỉm cười nghiêng mặt qua, cọ cọ lên gương mặt mịn màng của cô: “Con gái các em không phải luôn luôn nghĩ một đằng nói một nẻo sao?”
“Xem ra ông chủ Trần có rất nhiều gái đi theo nhỉ, kinh nghiệm phong phú thế cơ mà!”
Nhiếp Minh Dung đẩy anh ra, mỉa mai nói một câu, nhưng câu này nghe thế nào cũng thấy có vị giấm chua, Trần Triều Sinh vừa thưởng thức mị thái của tiểu mỹ nhân mới tỉnh, vừa sung sướng nói: “Có khi nào là Minh Dung ghen không?”
“Hừ, anh nằm mơ đấy à!” Nhiếp Minh Dung xì một tiếng, đứng dậy không chút khách khí sai bảo anh: “Em khát nước, Trần Triều Sinh, em muốn uống nước trái cây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây