.
Trần Triều Sinh lại bị bàn tay nhỏ nhắn của cô sờ mà trong lòng ngứa ngáy, nghiêng đầu liền cắn lên bàn tay tuyết trắng của cô, còn khẽ liếm một cái, Nhiếp Minh Dung sửng sốt, ngược lại mặt bỗng đỏ bừng, “Trần Triều Sinh anh không biết xấu hổ!”
“Em cũng đâu phải lần đầu tiên nữa...”
Mắt anh mang theo ý cười, để cô rút tay ra, có chút chán ghét đem nước miếng của anh cọ bôi lên áo ngủ của anh.
Nhiếp Minh Dung lau khô tay xong, lại uy hiếp trừng anh: “Nếu anh còn động tay động chân lần nữa em sẽ đá anh ra đấy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây