.
Trang Tĩnh Xu tiến lên một bước, bộ dáng muốn khóc nhìn anh, tất cả tình ý đều viết trong đôi mắt đen nhánh thanh tú kia.
Trần Triều Sinh không nhìn cô ta, quay mặt nhìn Từ tiên sinh, thành khẩn nói: “Anh cả, em biết anh trước giờ thành tâm với em, em cũng rất cảm kích ý tốt của anh, nhưng chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng…”
“Cậu quyết tâm ở chung một chỗ với cô ta, ngay cả lời người anh cả này cũng không nghe nữa?”
Trần Triều Sinh cau mày, chậm rãi nói: “Anh cả, hiện tại em đã sắp 40, không vùng vẫy nổi, có một mình cô ấy đã khiến em lao tâm lao lực, thật sự không muốn lại có biến cố, cũng không phải em không muốn nghe lời anh cả, chẳng qua, trong chuyện tình cảm riêng tư, Triều Sinh cảm thấy vẫn là tuân theo nội tâm mình tốt hơn…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây