.
Cô nói đến mức độ này, cho dù anh mặt dày đi nữa, cũng không thể tiếp tục quấn không buông.
“Được, như ước định của chúng ta trước kia, từ Hong Kong trở về, em và tôi không còn dây dưa.”
Trong giọng Trần Triều Sinh có chút mệt mỏi, anh xoay người đi tới bàn bên cạnh, đốt điếu thuốc, cúi đầu hút một hơi, chậm rãi nói: “Em trở về ăn chút gì, nghỉ ngơi một ngày cho khỏe, buổi tối có xã giao.”
Nhiếp Minh Dung gật đầu: “Được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây