.
Lượm quần áo của mình dưới đất, mặc vào từng cái, vừa mặc nội y xong, đang chuẩn bị mặc đầm, cửa phòng tắm mở ra, Trần Triều Sinh quấn khăn tắm ngang hông, một tay cầm khăn lau tóc, cứ ướt đẫm như thế đi ra.
Nhiếp Minh Dung nhìn anh, lãnh đạm thu hồi tầm mắt, trong lòng hung hăng mắng không biết xấu hổ!
Trần Triều Sinh tiện tay ném khăn lau tóc lên sofa, anh đi tới, đứng trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống, đạm thanh hỏi: “Em muốn đi ra ngoài?”
Nhiếp Minh Dung không ngước mắt, mặc đầm vào, đứng lên, kéo đầm xuống, vuốt vết nhăn, vẫn không thể vuốt thẳng, dứt khoát mặc kệ, ánh mắt quét quanh một vòng, không rơi xuống, cô liền xoay người chuẩn bị đi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây