.
Trần Triều Sinh nắm lấy cổ tay cô, bình tĩnh nhìn cô, tức giận trong mắt dần dần bị cảm xúc khó lường thay thế, anh buông cánh tay đang đè miệng vết thương sau đó ôm nmd đang run rẩy vào lòng.
“Em bình tĩnh đi, có gì từ từ nói, chúng ta chờ em bình tĩnh lại rồi nói.”
Cô phẫn hận khóc lóc, như con thú nhỏ mất gia đình, đôi tay hung hăng đánh vào lưng anh lại cào ra vết má, cô còn chưa cảm thấy hết giận, há miệng cắn thật mạnh vào vai anh, tay, lồng ngực, khắp nơi đều bị cô cắn chảy máu nhưng anh vẫn không hề nhúc nhích, chỉ gắt gao cắn chặt hàm răng chịu đựng, chờ cô phát tiết xong, cả người mệt mỏi, toàn thân như mất hết sức lực, nước mắt vẫn không ngừng rơi, cả khuôn mặt đều dính nước mà đôi môi trắng bệch lúc này bị cô cắn cho ra máu. Trần Triều Sinh vẫn ôm cô như cũ, cô muốn né tránh nhưng không còn sức để né.
Anh im lặng chờ cô bình tĩnh lại mới cầm khăn giấy lau nước mắt choco, cô nhắm mắt gạt tay anh ra, nước mắt vẫn rơi không ngừng nhưng không còn phát điên mất khống chế như lúc nãy nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây