.
“Tôi thừa nhận tôi thật sự động lòng với Nhiếp Tam tiểu thư, có lẽ cô không biết bộ dáng cô bé kia trong tình cảnh lần đầu tiên tôi và cô ấy gặp mặt, tôi tin sẽ không có đàn ông nào trên đời này không động lòng, Trần Triều Sinh tôi cho tới nay tự đánh giá là một người trần tục, không thể ngoại lệ, tôi quả thật xem trọng cô ấy, kính nể cô ấy, cũng từng có tâm tư theo đuổi, nhưng từ đầu Nhiếp Tam tiểu thư đã nói cho tôi, cô ấy có người thích, có con….”
Trần Triều Sinh dừng một lát, tiếp tục nói: “Tôi không phủ nhận ban đầu, tôi vẫn có chút không cam lòng, nhưng sau đó, thấy cô ấy và Phó Cánh Hành, tôi đã rõ, cái tôi gọi là thích và tình cảm của Phó Cánh Hành đối với cô ấy tuyệt đối không giống nhau, thậm chí có thể tính là nông cạn, sau đó mẹ con bọn họ xảy ra chuyện, tôi và Phó Cánh Hành xóa bỏ hết hiềm khích trước kia, ngày đó ở bệnh viện, tôi từng nói trước mặt anh ta, đã sớm không còn tình yêu nam nữ với Nhiếp Tam tiểu thư, Trần Triều Sinh tôi đã sớm buông bỏ quá khứ, nếu tôi đã nói vậy, thì nhất định sẽ làm được.”
“Có lẽ thành kiến của Nhiếp Đại tiểu thư đối với tôi đều từ đó, hôm nay tôi nói rõ ràng, trong lòng Nhiếp Đại tiểu thư đương nhiên có thể đúng sai thật giả trong lời nói của tôi, tôi chỉ hy vọng bắt đầu từ giờ phút này, Nhiếp Đại tiểu thư đừng xem Trần Triều Sinh tôi là loại tiểu nhân hèn hạ vô sỉ dây dưa không buông đó nữa.”
Lời nói của anh không vô căn cứ, Nhiếp Minh Dung nghĩ đến mình mấy lần không phân biệt trắng đen mà có thành kiến và chán ghét anh, tai không khỏi nóng lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây