.
“Huề nhau?” Trần Triều Sinh giơ tay lên sờ nửa mặt còn đau của mình: “Nhiếp đại tiểu thư dựa vào cái gì cho là tôi chiếm tiện nghi của cô? Đúng, tôi không phủ nhận Nhiếp đại tiểu thư là một mỹ nhân, nhưng Trần Triều Sinh tôi không đói bụng ăn quàng đến mức này...”
Anh nói tới chỗ này, lời nói chợt ngừng một lát, nhìn Nhiếp Minh Dung cười như không cười, mỉa mai nhìn anh, Trần Triều Sinh khụ nhẹ một tiếng ——
Rõ ràng anh vừa 'bụng đói ăn quàng' cường hôn cô...
Nhiếp Minh Dung giằng co hồi lâu, cảm thấy rất mệt mỏi, cô không muốn tiếp tục, liền bình tĩnh nói: “Nếu như trong lòng anh cảm thấy mình bị thua thiệt, vậy anh tát tôi đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây