.
Cô co người lui về sau, anh đưa tay nắm cổ tay cô, Chưởng Châu như bị điên, lại tát mặt anh một cái.
Phó Cánh Hành bỗng nở nụ cười lạnh lẽo, đầu lưỡi trong cổ họng bị cô tát hai cái đau đến tê dại, anh nâng tay, sờ chỗ đau kia, nụ cười càng âm u đáng sợ.
Nếu anh giận dữ hoặc tát lại cô một bạt tai, có lẽ cô sẽ không sợ hãi như vậy, nhưng anh còn cười như thế, làm cô càng cảm thấy sợ hãi xâm nhập không cách nào hình dung được, cả người tựa như rơi vào hầm băng vô biên vô tận, mỗi một lỗ chân lông đều thấm lạnh, rùng mình.
Phó Cánh Hành trong mắt người đời, nói năng thận trọng, lạnh lùng vô tình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây