.
Ánh mắt Phó Cánh Hành bỗng nhiên trầm xuống, nhưng vẻ mặt vẫn như thường, nói: “Chuyện lần này còn phải cảm ơn ông chủ Trần nghĩa khí ra tay giúp đỡ…”
“Anh không cần cảm ơn tôi, tôi vì Tam tiểu thư, không phải vì anh.”
Phó Cánh Hành không khỏi nhíu mày: “Ông chủ Trần, anh không phải người lật lọng chứ…”
Trần Triều Sinh cười lên: “Phó tiên sinh, tôi chỉ đùa với anh mấy câu mà thôi, yên tâm, tôi đã sớm không có ý nghĩ không an phận với Tam tiểu thư.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây