.
Ngón tay anh hơi dùng sức, năm ngón tay Giang Lộ Vân vốn co chặt lại đột nhiên không khống chế được duỗi thẳng ra, cô ta kêu thảm thiết, không ngừng giãy giụa, nhưng tay Phó Cánh Hành như gông xiềng bóp chặt cổ cô ta, cô ta giãy không ra.
“Phó Cánh Hành, anh muốn làm gì… Anh rốt cuộc muốn làm gì?”
Cô ta sợ hãi, cả người run cầm cập, nước mắt nước mũi giàn giụa, không ngừng cầu khẩn: “Anh nghĩ tới Ngật Nhiên đi, anh đã đáp ứng anh ấy sẽ chăm sóc tôi thật tốt cả đời này… Nếu anh nuốt lời, Ngật Nhiên sẽ không tha thứ cho anh…”
“Cô luôn miệng nhớ tới cậu ấy như vậy, hôm nay tôi thành toàn cho cô, để cô đi gặp cậu ấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây