.
Cô cười, ánh mắt đầy ôn nhu: “ Được.”
Phó Cánh Hành đặt bát xuống, đứng lên cười ôm cô: “Châu nhi, có em thật tốt.”
Cô ôm lấy thắt lưng anh, nghiêng mặt thấy ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài cửa sổ, đúng vậy, còn sống thật tốt, có anh, thật tốt.
Ngày thứ ba ở bệnh viện, cô đã có thể xuống giường đi lại, dắt Gia Thụ đi dạo trong rừng cây dưới tằng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây