.
Phó Cánh Hành quỳ gối xuống mặt đất bẩn thỉu, anh khom người, hai tay run rẩy ôm thân thể lạnh như băng của bọn họ.
“Châu nhi, chúng ta về nhà...”
Nước mắt của anh nhỏ xuống, rơi xuống mặt nhăn nhíu bẩn thỉu của Chưởng Châu, rơi xuống gương mặt gầy gò của Gia Thụ, hai mắt cậu nhắm chặt bỗng hơi động, miệng nhỏ ngọ nguậy, giống đang tìm cái gì đó. . .
Cả người Phó Cánh Hành bỗng dưng run lên, mừng như điên, anh cúi đầu, sờ mặt Gia Thụ luôn miệng gọi: “Gia Thụ, Gia Thụ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây