.
Đổng Tuyết xoay người đi ra ngoài, cô đi thẳng ra cửa, cuối cùng vẫn không nhịn được, xoay người lại nhìn.
Xa xa, cô dường như thấy một bóng người cao lớn quen thuộc, nhưng hình như đó là ảo tưởng của cô.
“Tiên sinh...”
“Tuỳ cô ấy, cô ấy làm chuyện như vậy, đủ thấy là muốn chết rồi, Nhiếp tam tiểu thư và tiểu thiếu gia, là người phụ nữ, con của Đại thiếu gia Phó gia, tiểu Tuyết làm như vậy, ngay cả tôi cũng không thể cầu xin cho cô ấy, người có mạng, để tuỳ cô ấy đi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây