Đã là ngày thứ sáu kể từ khi hai mẹ con Chưởng Châu mất tích.
Thật ra trong lòng mọi người đều có dự cảm xấu, nhưng không ai dám mở miệng nói một chữ trước mặt Phó Cánh Hành.
Anh như gầy sọp xuống, không một đêm nào chợp mắt ngủ, Nhiếp Minh Dung cố gắng khuyên anh nghỉ ngơi một chút, nhưng anh lại lắc đầu.
Cố Hằng vẫn phái người theo dõi bà chủ quán bar kia, cô ta không có dị động gì, mỗi ngày buổi sáng mười giờ đến quán bar, ở đó đến một giờ lại cùng bạn bè đi ăn cơm trưa, buổi chiều ba giờ lại trở về, đợi đến tầm mười giờ tối, lái xe về nhà, lúc quán bar đóng cửa là một giờ sáng, cô ngày nào cũng như ngày nào, cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi không có gì thay đổi hay khác lạ.
Phó Cánh Hành nghiêm túc nghe xong Cố Hằng nói, sau đó lại nhìn chằm chằm ảnh chụp trong tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây