“Em cũng đi, anh rể, anh cho em đi cùng!” Nhiếp Minh Lãng quật cường mở miệng, thiếu niên này đã sớm trưởng thành, đủ che gió che mưa cho chị mình, không phải tiểu thiếu gia giàu sang không thể chịu khổ như trước nữa.
“Được, chúng ta cùng đi.”
Phó Cánh Hành đưa tay vỗ vai Minh Lãng: “Minh Lãng, cậu rất hăng hái, Nhiếp gia có cậu, vĩnh viễn không sụp đổ hoàn toàn.”
“Anh rể, giống như anh sẽ không chùn bước mà che chở người nhà, sau này, em cũng sẽ tuyệt đối không cúi đầu, bảo vệ các chị sau em.”
“Tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây