.
Ba Từ mặt lạnh đứng dậy rời đi, Từ Cẩn Nhiên có chút xấu hổ áy náy nói với Phó Cánh Hành: “Anh Cánh Hành, anh đừng tức giận, ba em không biết xấu cảm xúc trên mặt, bên ngoài ba em như vậy về nhà cũng thế, anh đừng so đo với ông ấy…”
Phó Cánh Hành khôn tức giận, ba Từ mong đợi anh như thế nào có lẽ anh không có tư cách tức giận cho nên tuyệt đối không thể tức giận, huống hồ người Từ gia nghe theo di ngôn của Ngật Nhiên đã xem như tấm lòng nhân hậu rồi, sao anh có thể vì mấy câu nói đó mà so đo.
“Ngày mai anh đi bái tế Ngật Nhiên, nếu buổi chiều có thể về kịp Uyểnt hành, em muốn đi cùng thì chuẩn bị một chút đi.”
Phó Cánh Hành đứng lên, hai mắt Từ Cẩn Nhiên sáng lên đứng dậy theo vui vẻ nói: “anh Cánh Hành, anh sẽ mang em về cùng sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây