.
Chỉ chậm rãi đi về như thế, ở trong gió sông, trong tiếng ếch nhái, dưới ánh đèn mờ ảo, nơi xa có một ngôi sao cực kỳ sáng, ánh trăng dần trồi ra từ trong tầng mây, chiếu rọi người không ngủ.
Nhưng con đường này vẫn rất ngắn, nhanh chóng đến cửa nhà.
Anh đứng yên, sờ tóc mềm mại của cô: “Anh nhìn em đi vào.”
Chưởng Châu khẽ gật đầu, nhưng anh lại không buông tay, nắm tay cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây