.
Phó lão gia bị bà nháo mà đau đầu, chỉ đành lui bước: “Được rồi được rồi, ăn cơm thôi, Gia Thụ phải không? Đến đây, để ông xem...”
Phó lão gia tử nhìn về phía đứa nhỏ tránh phía sau Chưởng Châu, Gia Thụ cũng có chút sợ hãi ngẩng đầu nhìn về phía ông, trẻ con trời sinh rất mẫn cảm, ông này không thích bé, bé liếc mắt một cái đã nhìn ra được.
Phó lão gia gọi bé qua, đương nhiên bé không chịu, đầu lắc như trống bỏi, lùi ra phía sau Chưởng Châu.
Phó lão gia không khỏi nhíu mày, trong lòng lại không vui, đứa nhỏ này không thân cận với ông, đi theo mẹ nó sống ở ngoài mấy năm, tính tình sợ là cũng định rồi, tính tình nhút nhát không lên được mặt bàn, nếu quả thật là con của Cánh Hành cũng đáng tiếc, không có duyên có được cái danh trưởng tôn của Phó gia rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây