Cảnh Thuần chỉ lo đắc ý khoe khoang trước mặt Phó Cánh Hành, nào biết anh cả mình đã xem cô ấy thành tình địch.
Đoàn người vào phòng khách Phó gia, Phó lão gia ngồi ngay ngắn, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc, người giúp việc yên lặng đứng xung quanh, tạo thành đối lập rõ ràng với tiếng cười nói bên ngoài.
Phó Cánh Nghiêu và Phó Cánh An nghe tiếng trẻ con cười vui từ bên ngoài, khả ái linh động, không khỏi đều ngồi không yên trông mong nhìn ra ngoài, Phó Cánh Nghiêu gấp đến hoa chân múa tay, hận không thể lập tức đi ra ngoài, nhưng Phó lão gia trừng anh ta: “Lão Nhị, ngồi yên, con cũng sắp 30 rồi, sao vẫn không nghiêm túc như con khỉ rừng thế!”
Phó Cánh An không nhịn được bật cười, Phó Cánh Nghiêu đành phải ấm ức ngồi yên, vẫn chống tai nghe động tĩnh bên ngoài.
Trong lòng thầm oán, rõ ràng trong lòng mình cũng tò mò không thôi, xuống phòng khách chờ từ rất sớm, lúc này còn giả vờ không kiên nhẫn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây