“Buông chị cả tôi ra!” Chưởng Châu thấy thế, liền nóng nảy, ôm Gia Thu đi lên, muốn đẩy người nọ ra, Nhiếp Minh Lãng cũng chạy tới, bảo vệ Nhiếp Minh Dung, cả giận nói: “Các người muốn làm gì?”
“Chị cả?” Trần Triều Sinh hơi trầm ngâm một lát: “Đại tiểu thư Nhiếp gia, Nhiếp Minh Dung?”
Nhiếp Minh Dung hất tay người kia ra, Chưởng Châu tức giận nhìn Trần Triều Sinh: “Ông chủ Trần đây là ý gì? Đang êm đẹp lại cho người tùy tiện động tay với phụ nữ?”
“Tôi cũng không biết cô ấy là chị cả em, xin Tam tiểu thư bớt giận.” Trần Triều Sinh vẫy tay kêu người nọ lui ra, anh ta tiến lên, ánh mắt thâm thúy rơi vào trên mặt Gia Thụ trong ngực Chưởng Châu: “Đây chính là… đứa bé em đã nói?”
Chưởng Châu theo bản năng ôm chặt Gia Thụ, lui về sau một bước: “Ừ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây