Cô từ từ lấy nhẫn xuống, bỗng nhiên Lâm Viên lại đưa tay ra giữ chặt mu bàn tay cô.
Cảnh Thuần sửng sốt, đôi mắt sáng như ngọc, ngẩn người nhìn Lâm Viên: “Lâm Viên…”
“Anh không muốn từ hôn với em.”
Lâm Viên vẫn không chịu nhìn cô, chỉ cúi đầu, âm thanh chua chát: “Anh cần một chút thời gian, Cảnh Thuần, anh cần thời gian để tiêu hóa chuyện này, tiếp nhận chuyện này, em chờ anh được không?”
Cảnh Thuần vẫn còn u mê nhưng đôi mắt dần sáng lên, cô ngẩn ngơ nhìn Lâm Viên, ngấn nước mắt gật đầu: “Lâm Viên, em chờ anh, mặc kệ bao lâu em cũng chờ anh…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây