Cảnh Thuần vô cảm đứng lên, tùy ý Phó phu nhân lắc lắc người cô mà cô chỉ cắn môi không nói gì.
Phó Cánh Hành thật sự nhìn không được, liếc mắt ra hiệu cho Phó Cánh Nghiêu, Phó Cánh Nghiêu lập tức gọi người hầu đưa Nhị phu nhân vào phòng, không biết Phó Cánh Nghiêu nói gì đó tiếng khóc của Phó nhị phu nhân dần không còn nghe thấy nữa.
“Vì sao em phải gạt anh? Nếu không phải hôm nay anh nghe được em còn định gạt anh đến khi nào?”
Lâm Viên nhẹ nhàng hỏi, nhưng âm thanh của anh ta cực kì run, nước mắt Cảnh Thuần rơi xuống, cô không ngẩng đầu chỉ là nở nụ cười chua xót: “Vốn em nghĩ qua ít hôm nữa sẽ nói cho anh biết nhưng mà em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sáng.”
Lâm Viên từ từ gật đầu: “Được, được lắm, chỉ một mình anh chẳng biết gì… anh còn nói vì sao nhà em lại đột nhiên đồng ý đám hỏi này… thì ra là thế, thì ra là thế!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây