.
“Con gặp phải chuyện dơ bẩn như vậy, mấy người đều bảo con phải nhịn xuống, mấy người có ai nghĩ cho con? Chỉ có chị ấy không quan tâm, ngay cả mạng cũng không cần cũng muốn lấy lại công bằng cho con...”
“Cảnh Thuần đừng nói nữa!” Phó Cánh Hành bước tới, nhẹ nhàng kéo Cảnh Thuần vào lòng: “Đều đã qua rồi, sớm đã là quá khứ, không cần phải...”
“Anh cả, anh cả... Lòng em khó chịu lắm, mọi người biết không? Mọi người có ai nghĩ cho em không?”
Cảnh Thuần tê tâm liệt phế khóc rống lên, Phó nhị phu nhân lại đứng không nổi, hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngồi xuống đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây