.
Ông thật không muốn phá vỡ cuộc sống bình yên hạnh phúc của bà, như vậy hiện giờ, vì mẹ của ba đứa con, ông chỉ thể ủy khuất Cánh Hành.
Ông chậm rãi ngồi xuống, khoát tay với Phó Cánh Nghiêu và Phó Cánh An đang khuyên giải, thanh âm cũng bình tĩnh lại nói với Phó Cánh Hành: “Ba mặc kệ trong lòng mày nghĩ như thế nào, từ trước ba cũng chưa từng nhúng tay vào chuyện riêng của mày, nhưng hôm nay, dù thế nào ba cũng phải quản, ba biết mày không buông tam tiểu thư kia xuống được, hôm nay ba cũng nói rõ với mày, nếu mày muốn cưới Nhiếp tam tiểu thư kia vào cửa, có thể, nếu mày có tài thì đạp qua quan tài của lão già này mà cưới cô ta vào.”
“Thành Tốn! Ông nói gì vậy!” Phó phu nhân tính tình dịu dàng như vậy, cũng không nén nổi giận dữ: “Ông chê Phó gia chúng ta yên bình quá rồi phải không? Bây giờ bọn nhỏ cũng đã lớn cả rồi, có ý nghĩ của riêng mình, ông cần gì phải can thiệp vào bọn nó? Chẳng lẽ vết xe đổ còn chưa đủ?”
“Đúng là bởi vì có vết xe đổ! Phụ nữ mấy người đúng là lòng dạ đàn bà, mới làm hại trên người Cánh Hành có vết nhơ không rửa sạch được như thế! Hôm nay tôi nói rõ ràng, ai cũng được, nhưng con gái nhà họ Nhiếp không được!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây