.
Cô nghĩ, bài học Cố Trường Cẩm dành cho cô thật sự quá nặng, cả đời này, có lẽ cô không thể tin tưởng một ai khác được nữa.
Nhiếp Minh Dung xoay người trở về phòng, cô rửa mặt sau đó nằm lên giường, im lặng nhắm hai mắt lại, cô mơ mơ màng màng ngủ, ngủ thẳng đến nửa đêm, cô chợt mơ một giấc mơ.
Cô mơ thấy Cố Trường Cẩm khoác tay vợ mình đứng trước mặt cô, anh lạnh lùng nói với cô: “Nhiếp Minh Dung, đem những thứ tôi đưa em trả lại cho tôi.”
Cô chưa bao giờ thấy sắc mặt anh lạnh lùng đến thế, chưa bao giờ nghe anh dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với mình, mà người con gái xinh đẹp động lòng người bên cạnh anh kia đang ngạo mạn nhìn cô, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng pha chút mỉa mai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây