.
Gia Thụ và Nhiếp Minh Lãng ở bên cạnh chơi đùa, Nhiếp Minh Dung lại yên tĩnh đọc sách mà Phó Cánh Hành ngồi bên cạnh cô chăm chú xem văn kiện.
Người thân của cô, người cô thích, con trai cô yêu lúc này đều ở bên cạnh cô, cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế, hạnh phúc đến nỗi không dám tin tưởng, những chuyện xảy ra quá chân thật mà không phải là một giấc mộng.
“Tỉnh rồi sao? Sao lại ngơ ngác như vậy?”
Phó Cánh Hành khép văn kiện lại, nghiêng người xoa mái tóc rối của cô, nhìn cô cười ngọt ngào, anh nhìn cô như vậy lại thích vô cùng, thích nụ cười má lúm ngọt say lòng người, anh nhịn không được cúi đầu hôn má lúm đồng tiền của cô: “Châu nhi, sao em lại xinh đẹp như vậy chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây