“Anh biết trong lòng em đang nghĩ gì, nhưng em xem, ngay cả Cừ Phượng Trì cũng hiểu nên buông tay, vì sao em không thể buông?”
Nhắc tới Cừ Phượng Trì, tâm tình Chưởng Châu không khỏi hạ xuống.
Anh đi rồi, đã gần tới một tháng, lại nửa tin tức cũng không nghe được, trong lòng cô thực sự rất nhớ anh, nhưng lại không liên lạc được với anh.
Cô thật sự cứ đi như vậy, nếu anh bỗng nhiên trở lại thì sao, Cừ gia vắng vẻ, ngoài người hầu, ngay cả một người thân ở đó chờ anh cũng không có, anh sẽ khổ sở bao nhiêu?
Chưởng Châu thật sự rất hy vọng Cừ Phượng Trì có thể tìm được một người con gái anh thích, có người ở cùng anh, làm cho anh vui vẻ, cô mới có thể thoáng an tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây