Chưởng Châu bụm mặt bỏ chạy trở về phòng, nghe ba người bên ngoài cười vang, không khỏi chôn mặt mình vào đầu gối, hình tượng từ mẫu nghiêm khắc của cô trước mặt Gia Thụ xem như hoàn toàn bị hủy rồi...
Lúc Phó Cánh Hành gọi điện tới, Chưởng Châu vẫn đang một mình trốn một trong phòng sinh hờn dỗi.
Anh nghe ra ngữ khí nói chuyện của cô khác thường liền truy hỏi cô đã xảy ra chuyện gì.
Chưởng Châu liền mách với Phó Cánh Hành, đem hành vi “xấu xa” của Gia Thụ nói cho anh nghe, sau khi Phó Cánh Hành nghe xong cười vang: “Thật không hổ là con anh!”
“Phó Cánh Hành!” Chưởng Châu càng giận hơn: “Anh không phê bình con còn nói như vậy, sớm muộn gì Gia Thụ cũng bị mấy người làm hư...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây