“Chị cả... Em chưa nói em sẽ về..”
Chưởng Châu vừa nằm trên gối Nhiếp Minh Dung, như khi còn bé, vừa làm nũng.
Sau khi có Gia Thụ, cô tự bức bản thân làm đại thụ che chở cho đứa trẻ, cô chưa từng tự trói buộc bản thân lâu như vậy, giờ ở bên cạnh người thân cảm giác làm nũng như vậy thật hoài niệm, có một người vì cô lo nghĩ, có một người để co an tâm dựa vào.
“Vậy thì đợi chị cả khá hơn chút nữa rồi chúng ta trở về, cũng làm cho anh ấy phải quýnh lên...”
Nhiếp Minh Dung nhìn khuôn mặt hồng lên của em gái, không khỏi vui vẻ cho cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây