Xe từ từ đi vào bóng đêm. Từ lúc lên xe, Phó Cánh Hành chưa từng mở miệng nói một lời.
Trong lòng anh vẫn một mực nghĩ tới chuyện mười ngày này của cô.
Cô chẳng mấy khi có thể nhẫn nại, dung túng cho anh, thậm chí thỉnh thoảng anh muốn đùa cô, không muốn ôm hay hôn cô, cô cũng chỉ đỏ mặt giận mấy câu, chứ không tức giận.
Anh vui mừng, cho rằng cô đã bắt đầu tiếp nhận tình ý của anh, cả nhà ba người họ rốt cuộc có thể đoàn tụ rồi.
Nhưng hôm nay lại nghĩ tới chuyện cô làm vậy chỉ để cho có lệ, để qua mắt anh hay sao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây