.
Chưởng Châu thẹn đỏ mặt. Hai tay chống trước ngực anh, đem khoảng cách giữa hai người thoáng kéo ra một chút nhưng vết thương của anh lại là trước ngực, cô thật sự không biết phải để đâu.
Hàng mi thật dài rung động. Ánh mắt hoảng loạn không dám nhìn anh, cắn môi đến nỗi hiện ra một vòng dấu răng, nhỏ giọng nói: “Anh, anh để em... Đừng đè lên miệng vết thương...”
Phó Cánh Hành nào chịu thả cô đi, cho dù miệng vết thương thật sự bị đè có chút đau nhưng có thể ôm mỹ nhân trong tay cũng thật sự đáng giá.
Anh không những không buông tay, trái lại còn ôm cô chặt hơn. Cô quá lo lắng, thân thể đều hơi cứng ngắc lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây