.
Phó Cánh Hành không nói gì cứ thế mặc cho cô nhìn mình chằm chằm, không biết bao nhiêu lâu cô như hạ quyết tâm gật đầu: “Được, tôi tin anh.”
“Tôi tin hiện tại anh thật lòng muốn cứu anh ấy, Phó Cánh Hành, tôi và Gia Thụ thua thiệt anh ấy rất nhiều, năm đó nếu không có anh ấy thì tôi và Gia Thụ đã sớm chết rồi, xem phần ân tình này cầu xin anh dù thế nào cũng phải cố gắng cứu anh ấy có được không?”
Cô vừa nhắc tới tên Phượng Trì liền rơi nước mắt nhưng lúc này anh nhìn cô khóc vì người đàn ông khác dù có ghen tỵ cũng không dám lộ ra.
Cừ Phượng Trì, anh ta dù thế nào đi nữa cũng là ân nhân cứu mạng của Châu nhi và Gia Thụ, Phó Cánh Hành anh dù không bao dung nổi người ngoài cũng phải bao dung được Cừ Phượng Trì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây